bệ hạ nhận mệnh đi
Hành động của Thất điện hạ mặc dù làm cho người ta nhất thời không thể tiếp nhận, nhưng đã khiến cho dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ của Đông Nguyệt một phen bị tổn hại, cũng làm cho Đông Nguyệt quốc thấy được uy nghiêm của hoàng thất Yển quốc ta là không thể vũ
Truyện Bệ Hạ, Nhận Mệnh Đi! - Chương 35 với tiêu đề 'Tâm trạng bi thương' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật;
Hắn nhớ mình cất nhân sâm bảo mệnh hoàn vào túi trong cái áo này. Hắn không dám thắp đèn, chỉ biết mò mẫm tìm kiếm. Không biết đã bao lâu, hắn cuối cùng cũng chạm tới bình thuôc. Phù Dung rút nút bình, đổ vào lòng bàn tay, ngửa đầu, nuốt bảo mệnh hoàn xuống.
"Kiều An bệ hạ, đây là sư phụ ta, Long Nhĩ Tư thánh ma đạo đại sư." Địch Lỵ Á mỉm cười giới thiệu. Kiều An bệ hạ nhìn về phía Long Nhĩ Tư đại sư: "Thật cao hứng khi được nhìn thấy Long Nhĩ Tư đại sư." "Ta cũng rất vinh hạnh được nhìn thấy người, Kiều An bệ
"Thiên hạ đọc sách người đều tại mắng Thủ Nhân, nói này việc chính là Hứa Thủ Nhân một tay tạo thành, này cỗ dư luận chi lực, so đao kiếm còn muốn sắc bén a, nhưng không một người đi nói Đại Ngụy văn cung không làm."
Frau Sucht Mann Sie Meint Es Ernst. Editor Mia TreeThể loại Đam mỹ, trọng sinh, xuyên thư, đế vương thụ, NP nhất thụ đa công, HESố chương 1 tiết tử – 88 chương chính văn – 9 phiên ngoạiCouple chính Hạ Chí x Chu Huyên, Phượng Huyền, Thuần Vu Gia, Tạ NhânAnh thụ là cửu ngủ trí tôn đứng trên vạn người, tự nhận mình thông minh tài giỏi, quyết đoán dứt khoát, khí phách ngút trời, hào quang tỏa sáng nếu được ông trời thương xót cho cơ hội trọng sinh lần nữa trẫm nhất định sẽ hoành thành bá nghiệp, nhất thống thiên nhiên lại có một điều lạ vô cùng khi mà hoàng hậu, ái phi, thị nữ, hoàng tẩu, hồng nhan tri kỷ,….. của trẫm đều đi đâu cả rồi???Hoàng thượng, ta đây là một cái đồng nhân đam mỹ, ngươi chấp nhận số mệnh đi!
Editor Mia TreeThể loại Đam mỹ, trọng sinh, xuyên thư, đế vương thụ, NP nhất thụ đa công, HESố chương 1 tiết tử – 88 chương chính văn – 9 phiên ngoạiCouple chính Hạ Chí x Chu Huyên, Phượng Huyền, Thuần Vu Gia, Tạ NhânAnh thụ là cửu ngủ trí tôn đứng trên vạn người, tự nhận mình thông minh tài giỏi, quyết đoán dứt khoát, khí phách ngút trời, hào quang tỏa sáng nếu được ông trời thương xót cho cơ hội trọng sinh lần nữa trẫm nhất định sẽ hoành thành bá nghiệp, nhất thống thiên nhiên lại có một điều lạ vô cùng khi mà hoàng hậu, ái phi, thị nữ, hoàng tẩu, hồng nhan tri kỷ,….. của trẫm đều đi đâu cả rồi???Hoàng thượng, ta đây là một cái đồng nhân đam mỹ, ngươi chấp nhận số mệnh đi!Nguồn
Tác giả Ngũ Sắc Long Chương Thể loại Đam mỹ, trọng sinh, xuyên thư, đế vương thụ, NP nhất thụ đa công, HE Editor Mia Tree Số chương 1 tiết tử – 88 chương chính văn – 9 phiên ngoại Couple chính Hạ Chí x Chu Huyên, Phượng Huyền, Thuần Vu Gia, Tạ Nhân Tình trạng edit Hoàn 88c 28/10/2018 ————- Văn án Trẫm anh minh cơ trí, sát phạt quyết đoán, khí phách hiển lộ, nếu có sống lại một lần nữa cũng nhất định là chưởng khống thiên hạ, đạt thành bá nghiệp. Nhưng mà hoàng hậu, ái phi, thị nữ, hoàng tẩu, hồng nhan tri kỷ,….. của trẫm đều đi đâu cả rồi ??? Hoàng thượng, ta đây là một cái đồng nhân đam mỹ, ngươi chấp nhận số mệnh đi! ———- Review Em thụ thực ra cũng không phải người thật mà là nhân vật chính trong 1 tiểu thuyết dã sử ngôn tềnh. Nội dung truyện đó chủ yếu kể việc em tranh đoạt làm vua, cai trị đất nước, nghe có vẻ hào hùng nhưng phân nửa thời gian em đều dành để đi cua gái và thu thập hậu cung =.,= Nghe mô tả thì gái phê em cứ như phê cần, đi đến đâu cũng có đủ thể loại mỹ nữ tự động ngã vào lòng ẻm, từ bà chị dâu đến nữ tướng giả trai, từ con chó tới con mèo, chỉ cần là cái thì ko thể cưỡng lại được mị lực của ẻm. Còn có vụ thằng nào đó cử sát thủ là nữ đến giết em, kết quả thế nào chắc mọi người biết rồi đấy, đúng là sai lầm mà =.,= Kết thúc truyện khá viên mãn khi cuối cùng em vừa có giang sơn vừa có dàn hậu cung khủng, nhưng 1 độc giả hủ không vừa ý lắm vì thấy nhân vật chính có hint với đám trai đẹp xung quanh nhiều hơn mà bỏ đi phí quá nên quyết định viết fanfic đam mỹ đa công và cho em là tổng thụ = Em xui xẻo thế nào xuyên qua cái fanfic này, thế là đời ẻm sang trang, từ “đi thông” biến thành “bị thông”. Mới đầu em rất bình tĩnh vì tưởng mình chỉ trọng sinh quay về quá khứ thôi, vẫn vênh mặt lên đi cua gái, nhưng càng ngày càng thấy sai sai vì các em gái ngày xưa đột nhiên trở mặt lạnh nhạt, còn đám trai thậm chí cả huynh trưởng kẻ thù lại nhìn mình với ánh mắt rất “tình” = Vẫn là kiểu như muốn ăn tươi nuốt sống mình nhưng chẳng hiểu sao lại thấy đít mình lạnh toát ko phải sống lưng nhé = Sau khi bị huynh trưởng “rếp”, cuối cùng em cũng chấp nhận sự thật là thỏi nam châm của mình đổi cực, từ hút gái chuyển sang hút gay. Để báo thù cho cúc hoa, em đành cắn răng đẩy nhanh âm mưu soán vị, bằng cách dùng thân xác “cực phẩm thụ” này mua chuộc đại tướng quân làm phản = Em thành công lên ngôi, nhưng dù cúc hoa của ẻm có ở cao cỡ nào thì vẫn ko ngăn nổi ong bướm đến ve vãn. Từ quan võ đến quan văn, trước mặt em cung kính thế thôi chứ trong lòng chỉ tùy thời muốn đẩy em xuống giường chà đạp. Thậm chí cả bạn nữ tướng giả trai em từng biết, cũng đã hoàn hoàn mỹ mỹ biến thành 100% chuẩn men, cả tr*m lẫn 2 hòn bi đều là thật = chỉ có 1 điều ko đổi là tình yêu bạn dành cho ẻm vẫn nồng nàn như cái thời bạn là gái. Em đòi sống đòi chết muốn nạp bạn vào cung cũng vì cái bản mặt rõ yêu kiều nữ tính ấy, nhưng lúc bạn vạch “cái ý” ra thì đúng là kinh dị, khổ thân em lấy vợ về mà phải chổng đít lên hầu hạ vợ huhu = Rồi còn nhiều chuyện dở khóc dở cười khác nữa, vẫn là dã sử tranh đấu, vẫn là thu thập hậu cung, nghe có vẻ không khác gì kiếp trước của ẻm, ờ, có khác chăng cũng chỉ là tư thế lúc đi ngủ, trước ẻm nằm trên, giờ thì chỉ nằm dưới thôi = ……………………………………………………………….. Thụ lúc đầu là ngựa đực trai thẳng nhưng chẳng biết từ lúc nào đã biến thành dâm đãng dụ thụ, cảm giác có hơi… =.,= nhưng vì mục đích chỉ là coi H nên vẫn có thể tạm cho qua. Truyện đọc giải trí thôi nhé, đừng đòi hỏi truyện có não hay âm mưu nọ kia, chắc mọi người sẽ thất vọng đấy. ———– Link Link wattpad CHÍNH CHỦ ———– Chú ý Truyện có pass, gợi ý ở mục lục
Chu Huyên hành động cũng thật nhanh, năm ngày sau liền sắp xếp người ổn thỏa, dự định vào đêm lễ Thượng Nguyên, Thành đế tại phía trên cửa cung ngắm hoa đăng, cùng dân chúng chung vui, chính là thời điểm ra tay tốt đế lén tính toán một hồi, cũng thấy ngày này không sai. Đêm Thượng Nguyên người đông chen lấn, hai bên cửa cung còn có ngọn núi giả, bày ra đủ loại hoa đăng, triều đình cùng dân chúng đều vui mừng. Khi đó nhiều người khó tránh khỏi hỗn tạp, thích khách ra tay một kiếm chuẩn xác xong liền lẫn vào đám đông mà đào tẩu. Nếu thích khách ra tay không thành công, Chu Huyên liền lấy cớ truy bắt thổ phỉ loạn đảng mà mang binh tiến vào, thừa cơ bắn chết Thành đế rồi giá họa cho loạn thần tặc hắn lúc ấy tất nhiên là đứng cùng Thành đế phía trên cửa cung, cũng không ai sẽ hoài nghi hắn, người sắp sửa được sắc lập làm thái tử, có ý định mưu hại Hoàng là kế hoạch của bọn họ tuy rằng hoàn hảo, nhưng giữa đường lại nhảy ra một chuyện ngoài ý buổi thượng triều đầu tiên sau trừ tịch, Tông Chính tự khanh Hạ Trưng thượng tấu thỉnh Thành đế vì Tuyên đế lập đế nghe xong, trong lòng liền run cái đêm trừ tịch Thành đế đột nhiên nổi cơn điên ấy, hắn trở về liền dặn dò Thuần Vu Gia không cần kêu người dâng tấu thỉnh lập phi, Hạ Trưng sao lại nhắc tới việc này? Bất quá…… vô luận thế nào, hắn vẫn cảm tạ phần tâm ý của Hạ Trưng, sau khi đăng cơ, sẽ hướng y biểu dương khen đế nghe xong bản tấu này cũng chỉ cười cười, thậm chí còn khen Hạ Trưng hai câu trung thành tận tâm, nói “Lâm Xuyên vương tương lai sẽ là trữ quân, Vương phi liền không thể chọn người gia thế phẩm hạnh bình thường, mà phải có đức độ của mẫu nghi thiên hạ. Việc này liền giao cho Tông Chính tự bàn bạc, sang năm chọn ra một người, cấp hoàng đệ một hiền thê.”Tuyên đế vội vàng quỳ xuống từ chối, Thành đế bước xuống ngai rồng tự tay dìu hắn đứng lên, thân thiết nói “Hoàng đệ không cần đa lễ, huynh đệ chúng ta tựa như một thể, trẫm có thể nào không quan tâm chuyện lập phi của ngươi.”Hai tay Tuyên đế bị y nắm đến đau, hơi thở trầm xuống, thuận thế đứng dậy, thấp giọng nói “Thần đệ không dám.”Thành đế trên tay gia tăng lực đạo, nắm một hồi mới buông tay hắn ra, trở lại ngai rồng, ôn hòa cười nói “Ngày phụ hoàng còn tại thế, hoàng đệ tuổi hãy còn nhỏ, chưa từng vì hắn lo liệu việc này, mà nay sự tình đã trở thành đại sự, trẫm liền tự mình thay hắn chọn lựa giai nhân. Hoàng đệ sau khi tan triều liền theo trẫm hồi cung, huynh đệ chúng ta cùng trò chuyện, trẫm phải biết được ý của ngươi thế nào mới có thể làm chủ tốt chuyện này cho ngươi.”Tuyên đế tạ ơn, trở lại vị trí, ánh mắt không khỏi liếc xuống phía dưới tìm kiếm Chu Huyên. Chu Huyên cũng đang nhíu chặt hai hàng lông mày, môi mím lại thành hai đường thẳng, mang theo vài phần tự trách cùng thần sắc khẩn cầu nhìn hắn, hai tay giao ở trước ngực, thật nhanh ra dấu hai là Mười lăm’. Bảo hắn cố gắng nhẫn nại, chờ đến mười lăm mới có thể bắt đầu hành thôi, bất quá nhẫn nhục mấy ngày. Tuyên đế trong lòng thở dài một hơi, gục đầu xuống lẳng lặng nghe triều thần bẩm tấu, đem tình hình quốc nội đều ghi tạc trong gian thượng triều cũng không dài, nghị luận vài sự kiện liền tan. Thành đế đứng dậy, mỉm cười hướng hắn vươn tay “Hoàng đệ chớ thẹn thùng, trước theo trẫm hồi cung bàn bạc chuyện chung thân đại sự của ngươi nào.”Tuyên đế cũng cúi đầu cười nói “Hoàng huynh chớ có giễu cợt” rồi liền theo sau Thành đế, một bộ dáng huynh hữu đệ cung mà rời khỏi Tuyên Chính đường đi đến Cảnh Phúc điện, Thành đế sau khi cho lui đám tùy thị liền trở mặt, thần sắc lạnh như băng, nắm lấy cằm của Tuyên đế mang theo hận ý nói “Tên Hạ Trưng kia dám vọng nghị gia sự của hoàng thất, này vị trí Tông Chính tự khanh chắc là không muốn làm nữa đi? A Chí nhà ta chỉ nên thuộc về sở hữu của một mình trẫm, những dong chi tục phấn sao có thể chạm vào ngươi.”Tuyên đế một lời cũng không nói, tùy ý y đưa tay vào trong quần áo mình sờ loạn, trong đầu thầm nghĩ đến tín hiệu Chu Huyên truyền cho hắn. Mười lăm…… Hừ, đến lúc đó hắn liền đem thi thể của Thành đế nghiền xương thành tro, rải đến bên gốc cây ngoài thành cho vạn người dẫm đạp, rửa mối nhục ngày hôm phòng hương khí ấm áp, màn trướng buông xuống, Tuyên đế đã cực kỳ quen thuộc với chuyện này, thuận theo ngã vào trong lòng Thành đế, tùy hắn bài biết Thành đế hôm nay lại nổi điên cái gì, đem quần áo của hắn lột sạch, dùng dây thừng làm bằng tơ tằm khẩn trương trói cả tay lẫn chân hắn, cột vào góc giường. Mặc dù tơ tằm mềm mại không làm bị thương da thịt hắn, nhưng là siết chặt đến không thể động đế sau khi đem hắn trói lại, quyến luyến không thôi nhẹ vỗ về hai gò má hắn, si ngốc nói “Đều là tại tên Hạ Trưng đáng giận kia, sớm muộn gì trẫm cũng cho lão lưu đầy đến biên cương, tội li gián huynh đệ hai ta. A Chí, trẫm yêu ngươi như thế, ngươi có thể nào vì trẫm mà thủ thân như ngọc, một đời không chạm vào nữ nhân?”Tuyên đế trong lòng âm thầm cười lạnh, trên mặt lại kính cẩn nghe theo, lên tiếng đáp “Thân này của thần đệ đều đã thuộc về Thánh thượng, sao còn có thể trái ý bệ hạ mà có tâm tư khác?”Thành đế nghe vậy, trong mắt dần dần hiện lên sắc thái quyết tuyệt, cúi đầu tại trên môi Tuyên đế mà hôn xuống, vuốt ve hai má ửng đỏ của hắn, nói “Trẫm biết A Chí cùng trẫm tâm ý tương thông. Ngươi tạm thời chờ trẫm, trong chốc lát trẫm liền trở lại cùng ngươi.”Nói xong liền thay hắn phủ lên áo ngủ bằng gấm, đem tầng tầng lớp lớp màn giường buông xuống, lưu lại một mình hắn trong tẩm điện. Sau khi ra khỏi điện, Thành đế lập tức đi thẳng đến nội khố, từ trong nội khố lấy ra một cái hộp, bỏ vào trong tay áo, trở về Cảnh Phúc điện.[Lời của editor cũng vì cái hộp này mà tiểu thụ của chúng ta phải bước lên con đường làm thụ không lối về, haizz…]Tuyên đế bị bỏ lại một mình trong phòng tối, bên tai chỉ nghe tiếng hít thở của chính mình. Không biết thời gian trôi qua bao lâu, lúc cửa điện lại mở ra, hắn thậm chí có chút vui sướng, nhưng khi nghe đến tiếng bước chân nhẹ nhàng khoan thai kia từng bước tới gần, vui sướng lại hóa thành một tia ưu giường một lần nữa bị xốc lên, khuôn mặt của Thành đế xuất hiện trong tầm mắt hắn “A Chí……”Thành đế ngồi ở đầu giường, đem cái hộp trong tay áo mở ra, lấy ra một viên thuốc màu đỏ, bên trên có khắc hoa văn màu vàng “Thuốc này là thượng phẩm hải ngoại tiến cống, trẫm vốn luyến tiếc dùng trên người ngươi, chỉ là lời nói hôm nay của Hạ Trưng khiến trẫm nóng lòng……”Tuyên đế tuy không biết đây là vật gì, nhưng cũng đoán được không phải thứ tốt lành gì, tận lực xoay chuyển tình thế “Hoàng huynh dùng cái này làm gì, hoàng huynh muốn cái gì thần đệ đều hết lòng chiều theo, không cần phải mượn trợ lực của viên thuốc này……”Thành đế trên mặt cũng là một mảng thần sắc thương tiếc, nhưng lại ra tay không nhân nhượng, trực tiếp lấy hai ngón tay kẹp viên thuốc, đưa vào trong hậu đình của hắn, sau đó động thân tiến vào mật đạo kia, đem viên thuốc đẩy sâu vào bên thuốc kia gặp phải nhiệt độ bên trong cơ thể, lập tức tan thành một dòng nước mát lạnh thấm vào nội bích của hắn. Tuyên đế chỉ cảm thấy những nơi nước thuốc chảy qua đều như có hàng ngàn hàng vạn con kiến gặm cắn. Cảm giác muốn hoan ái đột ngột kéo tới triền miên không dứt, che lấp đi toàn bộ lý trí của hắn, chỉ biết không ngừng hướng Thành đế cầu vào vực sâu khoái cảm, bên tai hắn hoảng hốt nghe được lời của Thành đế “A Chí, ngươi có thấy thoải mái không ? Thuốc này chỉ cần dùng thêm vài lần, thân thể ngươi liền chỉ có thể bị trẫm làm mới đạt được khoái cảm, ngươi sẽ không bao giờ muốn chạm vào nữ nhân nữa!”Sau đó Thành đế phát tiết vài lần trên người hắn, trong cơ thể hắn vẫn không giảm bớt được nhiệt hỏa thiêu đốt. Thành đế thấy hắn toàn thân đều ửng đỏ, hai má cũng tái nhợt dị thường, thần trí cơ hồ đã hoàn toàn biến mất, tay chân cũng bị làm đến xanh tím từng mảng, trong lòng có vài phần hối việc đã đến nước này, Thành đế cũng không nguyện rút lui, đứng dậy cầm chút thuốc trợ hứng tính toán tự mình ăn lúc này, ngoài cửa có cấp báo từ tám trăm dặm ngoài biên quan, Tây Nhung Tàng Vân thái tử dẫn đại quân xâm nhập Tuyên Phủ. Tướng thủ thành là Ân Chính không kịp phòng bị, để mất liên tiếp hai trấn, tổn thất mấy ngàn binh lính, vô số lương thảo, đại tướng quân Chu Huyên cùng Binh bộ quan lại đang tại ngoài điện chờ được tuyên đế vội vàng ném bình thuốc trong tay, đoạt lấy quân báo nhìn vài lần, trong lồng ngực nảy sinh kinh hãi, oán hận mắng “Tây Nhung tại sao lại xuất binh vào thời tiết giá lạnh thế này? Ân Chính đúng là phế vật, để mất thành trì còn mặt mũi hướng trẫm khóc lóc kể lể sao? Không giữ được Tuyên Phủ, hắn liền đem đầu tới gặp trẫm! Gọi người chuẩn bị xa giá!”Mắng xong thái giám, quay đầu liền thấy Tuyên đế còn tại trên giường uyển chuyển rên rỉ, nhưng việc quân gấp gáp không thể chừng chờ, vội vàng hôn lên mặt hắn một cái “A Chí ở đây đợi trẫm một lát, xử lí xong chuyện Tuyên Phủ, trẫm liền trở về cùng ngươi.”Thành đế vội vàng đổi quần áo rời đi, không phát hiện phía sau màn trướng, Tuyên đế đã chậm rãi ngồi dậy, ánh mắt âm trầm nhìn bóng dáng y, khóe môi chảy ra một tia đế đi rồi, Tuyên đế liền cưỡng chế ngồi dậy, nhặt lên quần áo trên mặt đất, đầu tóc tán loạn cũng không thèm để ý, đội lên mũ trùm. Mấy lần tình dục dâng trào đều bị hắn cắn chặt đầu lưỡi mà áp chế xuống, duy trì thanh tỉnh, chống đỡ vách tường bước ra ngoài. Hành lang bị khí lạnh bao trùm khiến hắn có chút thanh tỉnh, tùy ý kêu thị vệ, dựa vào cánh tay y mà hướng ra ngoài vệ ngẩn ra hỏi “Vương gia, Thánh Thượng phân phó, muốn ngài ở lại trong điện nghỉ ngơi.”Tuyên đế khẽ nhướng mày, trong mắt lộ thần sắc uy nghiêm, cả người phát ra bá vương khí thế. Bị khí thế đè ép mãnh liệt, thị vệ kia không thể không khuất phục, liền tìm đến thái giám thay hắn chuẩn bị kiệu, chỉ là không dám trực tiếp đưa hắn ra đế chỉnh lại mũ trùm, vươn tay lau sạch vết máu bên môi, không chút để ý đáp “Không sao, Thánh thượng đang phải thương nghị quân vụ trong điện, ngươi chỉ cần đưa ta đến đó là được.”Một đường xốc nảy, Tuyên đế chỉ cảm thấy trên người không chỗ nào là không khó chịu, đem lòng bàn tay véo đến máu tươi đầm đìa, mới miễn cưỡng lộ ra rên rỉ. Noãn kiệu dừng lại, hắn thất tha thất thểu bước đến cửa đại điện, mỗi bước đi đều cảm thấy bên trong đùi có chất dịch chảy xuống, ma sát ở giữa, vật kia đã trướng đau đến không chịu đến bên ngoài cửa điện, hắn ngoan độc cắn mạnh đầu lưỡi một cái, nuốt xuống máu tươi tanh ngọt, đẩy cửa tiến vào, trước mặt văn võ đại thần quỳ xuống “Hoàng huynh, đại quân Tây Nhung lúc này cố ý chọn ngày đông giá rét mà tiến công, chính là khinh thường quân ta không chịu được rét lạnh, lúc này mà điều động binh mã, chỉ sợ tới được Tuyên Phủ cũng đã bị đông cứng mất cả sức chiến đấu. Thần đệ bất tài, nguyện vì hoàng huynh san sẻ ưu phiền, thỉnh hoàng huynh cho phép thần đệ đến biên quan đốc chiến, lấy lại sĩ khí ba quân.”Thành đế trên mặt ẩn hiện một tia không vui, cười cười gọi người đỡ hắn đứng dậy, thay hắn lấy ghế “Hoàng đệ sắp nhập chủ Đông Cung, đây mới là đại sự của quốc gia. Tây Nhung bất quá chỉ là một chút loạn nhỏ, há cần thần đệ phải lo lắng? Ngươi chỉ cần lưu lại trong kinh, chiến sự tự có chúng tướng lo.”Chu Huyên thấy sắc mặt hắn đã cực kì tái nhợt, khóe miệng ẩn có tơ máu, trời lạnh như vậy mà trên trán lại lấm tấm một tầng mồ hôi, liền biết tình hình hắn không tốt, lập tức bước ra từ trong đám quần thần, khởi tấu “Bệ hạ, tình hình Tuyên Phủ thật sự rất cấp bách, thời gian điều động binh mã vội vã, như lời của Lâm Xuyên vương, chỉ sợ đến nơi cũng mất hết sức lực. Lâm Xuyên vương nếu có thể đích thân tới chiến trận, sẽ nâng cao được sĩ khí. Nếu như Hoàng Thượng không yên lòng an nguy của Lâm Xuyên Vương, thần nguyện lấy cái đầu trên cổ để đảm bảo.”Thành Đế phẫn nộ nói “Chu Huyên, ngươi đây là đang uy hiếp trẫm?”Chu Huyên cúi đầu ôm quyền “Thần không dám, Tuyên Phủ là nơi có mỏ đồng, một khi đánh mất, chỉ sợ Tây Nhung sẽ đạt được vô số tiền tài trang bị, sau này hai bên giao chiến, phe ta sẽ thành ra yếu thế. Việc này không thể chậm trễ, thỉnh bệ hạ quyết đoán.”
Tác giả Ngũ Sắc Long Chương Editor Mia Tree Thể loại Đam mỹ, trọng sinh, xuyên thư, đế vương thụ, NP nhất thụ đa công, HE Tình trạng edit hoàn Couple chính Hạ Chí x Chu Huyên, Phượng Huyền, Thuần Vu Gia, Tạ Nhân Lưu ý 1. Truyện được edit chỉnh sửa, chặt chém từ bản qt vì sở thích cá nhân, không đảm bảo chính xác 100%, đề nghị không mang ra khỏi đây! 2. Không chuyển ver dưới bất kỳ hình thức nào!! 3. Truyện có nhiều cảnh H 18+ và được miêu tả chi tiết, cẩn thận đối với các bé dưới 18, phụ nữ có thai và người già trên 80, nếu có bị phun máu té xỉu giữa đường editor hoàn toàn không chịu trách nhiệm!!! 4. Nếu đọc mà thích truyện thì hãy like để ủng hộ editor nha!!!! Wattpad miatree0402 Văn án Trẫm anh minh cơ trí, sát phạt quyết đoán, khí phách hiển lộ, nếu có sống lại một lần nữa cũng nhất định là chưởng khống thiên hạ, đạt thành bá nghiệp. Nhưng mà hoàng hậu, ái phi, thị nữ, hoàng tẩu, hồng nhan tri kỷ,….. của trẫm đều đi đâu cả rồi ??? Hoàng thượng, ta đây là một cái đồng nhân đam mỹ, ngươi chấp nhận số mệnh đi! Mục lục Tiết tử Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Bạn thích công’ nào nhất? Phiên ngoại 1 Phiên ngoại 2 – Hậu cung chân loạn truyện 001 002 003 004 005 006 007 —— TOÀN VĂN HOÀN —— Ngày bắt đầu 16/07/2018 Ngày kết thúc 09/11/2018
bệ hạ nhận mệnh đi